Đây là một câu chuyện có thực, thấm đẫm tình phụ tử và trách nhiệm của một người cha trong việc chăm con trai ở giai đoạn hậu phẫu thuật cắt bao quy đầu.
Con bị hẹp bao quy đầu do bẩm sinh từ nhỏ. Cứ mỗi lần đi tiểu, bao quy đầu con căng phồng lên như bong bóng, đôi lúc khiến con đau rát. Chứng kiến hình ảnh ấy, có cha mẹ nào mà không thương. Nhưng bởi vì con còn quá nhỏ và chỉ hẹp nhẹ nên bác sĩ chưa chỉ định cắt.
Đến tuổi dậy thì, tình trạng hẹp bao quy đầu của con vẫn không cải thiện, đã thế còn có thêm dấu hiệu viêm nhiễm tái đi tái lại, làm ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống và việc học của con. Nên hè này (con vừa tròn 16) bố mẹ quyết định đưa con đi giải quyết.
Các bác sĩ Nam khoa tại Trung tâm sức khỏe nam giới Men’s Health đã giải thích rất cặn kẽ về tình trạng hẹp và viêm của con. Nhờ vậy bố mới biết rằng, cắt bao quy đầu cho con ở thời điểm hiện tại là việc làm cần thiết để giúp bảo vệ “cậu nhỏ” chống lại sự viêm nhiễm cũng như dễ dàng vệ sinh sạch sẽ, không bựa sinh dục.
Một tuần trôi qua, bên con sau khi cắt bao quy đầu quả là một thử thách lớn đối với người làm bố.
Ngày thứ nhất sau cắt bao quy đầu
Sau khi cắt bao quy đầu xong, bố đèo con sau xe máy. Con trai bố đã rất dũng cảm. Mới cắt bao quy đầu, con khá đau và rất khó chịu vì mỗi lần di chuyển nhưng vẫn rất mạnh mẽ chịu đựng và lạc quan về đến nhà, nằm yên nghỉ ngơi.
Hôm nay bố đã ở nhà nghiên cứu kỹ những chỉ dẫn của bác sĩ về việc chăm sóc “cậu em” của con ở giai đoạn hậu phẫu. Có một chi tiết mà bác sĩ đã lưu ý đó là không nên cho con xem những phim, sách báo “nhạy cảm” nhằm tránh hiện tượng “dạ cương” khiến con “đau lại càng đau”. Bố thì vụng về, chẳng biết mở lời và lưu ý với con ra sao nhưng may thay mẹ con rất tâm lý đã giúp bố chia sẻ điều này một cách tế nhị cho con. Mẹ con quả là tuyệt vời!
Ngày thứ hai
Ngày thứ hai, “cậu em”của con vẫn phải quấn băng, nằm áp sát vào thành bụng. Vết khâu vẫn còn mới nên chú chim non vẫn còn đo đỏ. Mỗi lần đi tiểu, con trai tự đi được và không cần sự trợ giúp của bố nhưng vẫn rất nhớ những lời bác sĩ dặn: nhẹ nhàng chăm sóc cậu bạn nhỏ, không để ướt băng, hướng đầu “cậu em” xuống dưới mỗi lần đi tiểu để tránh nước tiểu thấm băng.
Khi thấy một chút máu rướm ra ngoài băng, con đã rất lo sợ, vội vàng đọc lại chỉ dẫn của bác sĩ và đã nhờ bố gọi đến các anh bác sĩ. Khi được giải thích rõ ràng, đó là hiện tượng bình thường mấy ngày đầu con đã bớt lo lắng hơn.
Ngày thứ ba
Thế là đã qua 2 ngày đầu tiên “gian nan”, bố cũng chẳng dám tự ý thay băng cho con mà đưa con đến bác sĩ để thay. Con bảo vết khâu đã khô và tiết dịch vàng nên bố cũng rất mừng vì đó là dấu hiệu cho thấy “cậu em” đang trong quá trình lành thương đây mà.
Mỗi ngày ở nhà, bố vẫn không quên dặn con uống nước đủ. Con trai lại sợ, uống nhiều vào lại đi nhiều, mỗi lúc đi làm đau cậu em. Sau một hồi giải thích về vai trò của việc uống nước trong giai đoạn này, con trai mới chịu nghe lời.
Ngày thứ tư
Hôm nay đã là ngày thứ 4, con chẳng còn cau có vì đau. Sáng sáng và tối, bố vẫn nhắc con vệ sinh cho cậu em đầy đủ bằng nước ấm và nước muối theo chỉ dẫn của bác sĩ.
Mỗi ngày mẹ con đều nấu những món dinh dưỡng mà con thích. Lâu lâu con bảo thèm gà rán, nước ngọt, mấy đồ ăn vặt nhưng vì sức khỏe và để cậu em mau lành, bố và mẹ không dám cho con ăn. Con hơi buồn nhưng sau đó lại qua cơm thèm ngay.
Ngày thứ năm
5 ngày trôi qua thật nhanh, con bảo vết khâu đã bắt đầu héo miệng sơ sơ nhưng vẫn còn có một ít dịch tiết ra bởi vì ngày hôm qua con vô tình để nước tiểu bám vào. Bố nghĩ đó là phản ứng bình thường do có nước tiểu nên nhắc con vội vàng rửa sạch cậu em lại bằng nước muối loãng.
Nói rồi, bố mẹ cũng vội đi làm chỉ còn mỗi con ở nhà.
Lúc trở về, bố được con trai kể nghe bao nhiêu là chuyện vui trong lúc ở nhà dưỡng thương “cậu em”. Con kể hôm nay có các bạn đến thăm nhưng con rất ngại vì phải “thả rông” “chú chim nhỏ” nhưng chẳng thể làm gì khác vì nếu mặc quần vào, vải cọ xát sẽ làm đau thêm cho cậu em của con.
Tối đến, con mải xem phim suýt nữa thì quên mất việc vệ sinh cho cậu em. Bố nhắc con vệ sinh ngay rồi sẵn tiện kiểm tra xem vết khâu thế nào. Bố rất mừng vì miệng vết khâu đã khô trở lại.
Ngày thứ sáu
Con trai bố vẫn uống thuốc đều đặn theo toa. Cảm giác đau và khó chịu ở “bộ chỉ huy” đã giảm hẳn đi nhưng lâu lâu con trai lại bảo cảm thấy hơi ngưa ngứa. Con bảo chỉ khâu đã khô và vết khâu cũng héo miệng hẳn. Con có thể đi lại nhẹ nhàng lên xuống cầu thang và còn giúp mẹ quét nhà nữa. Đúng là con trai ngoan của bố.
Hôm nay con đã có thể mặc thêm quần lót cho cậu em nhưng xem ra chiếc quần nào của con cũng khá chật. Bố quyết định đi mua và tặng con trai thêm mấy cái quần thoải mái và thấm hút theo đúng chỉ dẫn của bác sĩ để cậu nhỏ của con không bị đau thêm vì những sai sót nhỏ này.
Ngày thứ bảy
Hôm nay đúng 1 tuần kể từ ngày con cắt bao quy đầu. Bố mẹ cũng thở phào nhẹ nhõm vì cậu em của con đã hoàn toàn bình phục, không gặp phải bất kỳ bất thường nào mà chuyên gia đã khuyến cáo như vết mổ vưng to, tụ máu, sốt cao, dịch tiết ra có mùi hôi…
Vì bác sĩ khâu chỉ thẩm mỹ (chỉ không tan) nên theo chỉ dẫn, hôm nay bố lại chở con đến phòng khám cũ để các bác sĩ cắt chỉ cho con. Con cũng vui mừng không kém vì cuối cùng cậu em cũng được “tự do” nhưng bố mẹ vẫn còn hơi lo, chưa thể cho con “xõa” 100% mà phải đợi thêm 3 ngày nữa xem sao.
Đúng là có nuôi con chăm sóc con mới hiểu được lòng cha mẹ… 7 ngày lo lắng đã trôi qua, bố chúc con trai yêu luôn khỏe mạnh.